Malfoy’s Lover

Chương 2:

Rất nhanh Eridanus đã được một tuổi, đây là thời kì vất vả nhất của vợ chồng Malfoy vì nhóc con cứ không chịu nói.

Mỗi ngày thằng nhóc chỉ ăn, ngủ, chơi hoàn toàn mặc kệ sự cố gắng của cha mẹ mình.Lớn hơn chút thì bắt đầu tập đi, sau khi ngã đến lần thứ N thì nhóc con đã đi được. Nhưng vấn đề ở đây là vẫn chưa nói được. Điều này làm Lucius và Narcissa lo lắng cực kỳ.

“Nói như vậy… Có lẽ ngoại trừ cơ thể thì trí lực cũng có vấn đề….” đây là kết luận cuối cùng của bức họa của tổ phụ Lucius….

Bầu không khí trong trang viên cứ thế cho đến khi Regulus Black tới thăm thì mới cải thiện lên.Lần đầu nhìn thấy Regulus mỉm cười giới thiệu bản thân, Eridanus đã giơ tay ra đòi ôm.Điều này làm cho người làm cha Lucius vốn đã bị ruồng bỏ bùng nổ.So với gương mặt hoa mĩ của cha thì cậu thích người trước mắt hơn.Tóc đen và nụ cười dịu dàng gần gũi khác với kiểu cười tranh nhã cao quý của cha.Regulus bế cháu trai mình lên cười cười hỏi

” Con thích đen sao? Black? ”

” Bla… ” lần đầu tiên Eridanus chịu mở miẹng nói gì đó.

” Từ từ lại nào Bl… ack”

”Block…? ”

” Không phải, là Black”

” Bl… Ack? ”” Đúng rồi con giỏi quá! ” Regulus nhảy cẫng lên.

” Bl… ack, black,… ” Cậu bập bẹ nói từ đơn đầu tiên mà mình học được.

” Không thể nào, từ đầu tiên một Malfiy nói thế nhưng lại là Black! ” Lucius hét lên đồng dạng Narcissa lại gần con trai .

” Eridanus mẹ cũng là Black con nói lại đi Bl…ack”Cậu quay đầu sang nhìn mẹ

” Black’

‘Sau đó… Không có sau đó đâu chỉ là cảnh người cha và nhóm buức tranh tổ tiên cố gắng dạy người thừa kế tương lai chữ ‘Malfoy’ thôi…

Hôm nay chúa tể hắc ám đến thăm trang viên Malfoy. Trông sắc mặt hắn có vẻ không tốt. Lucius cùng Narcissa không biết việc hắn đột nhiên tới chơi là có ý gì, nhưng chỉ có thể cẩn thận hầu hạ.

” Chủ nhân, ngài đến làm cho bầy tôi cảm thấy rất vinh hạnh.” Lucius khom mình hành lễ.

“Ân, Lucius, người hầu đắc lực nhất của ta. Con của ngươi gọi là Eridanus, phải không?” nam nhân có gương mặt rắn hỏi, nhưng giọng điệu lại là khẳng định. Lucius cùng Narcissa đồng thời run rẩy, nhưng không có biện pháp: “Dooby, đem tiểu chủ nhân tới đây.”

“Vâng chủ nhân.”Lát sau Eridanus xuất hiện ngây ngốc đi theo gia tinh tới đại sảnh thì thấy cha và mẹ đang đứng đối diện một người hoặc không phải người rất kì lạ.Cậu nghi hoặc nhìn hắn, nghiêng nghiêng đầu, cái đầu Bạc Kim cùng với đôi mắt xanh xám nhìn y hệt Lucius khi còn nhỏ đáng yêu cực kỳ

.Cậu không biết đây là ai nha, không có tóc đen cũng không có tóc bạc kim thể thì là ai nhỉ?Voldemort nhìn đứa nhóc đang nghiêng nghiêu đầu nhìn mình. Bỗng hắn hỏi” Ngươi biết ta là ai không?” đôi mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm vào cái miệng hông hồng chờ đợi kết quả đúng. Nhóc con suy nghĩ một chút nhưng không nhân ra đây là ai liền nở nụ cười tươi ” Không biết”

Lucius và Narcissa nhìn thấy con trai mình nói chuyện trống không với chủ nhân của họ mà sợ mất mật, chỉ lo hắn sẽ dở chứng quăng cho cậu nhóc một cái Avada. Nhưng hắn không làm thế, ” Voldemort là tên ta nhớ chưa?” hắn nói tên mình cho cậu bé. Cái miệng nhỏ xinh học theo

” Vol… de… mo..”

” Là Voldemort, nói lại đi”

” Vol… de… mort”

”Tốt lắm! Thưởng cho ngươi” Voldemort đưa cho Eridanus một cái nhẫn lấy từ trong túi áo, rồi rời đi. Narcissa và Lucius vội vã lao tới kiểm tra đứa nhỏ của mình thấy cậu nhóc vẫn bình thường thậm chí còn đang nghịch cái nhẫn là đằng khác. Lucius chưa kịp cầm lấy chiếc nhẫn thì Eridanus đã đeo vào ngón tay mất rồi nhưng tệ hơn là nó không lấy ra được….

Buổi tối hôm đó sau khi dỗ nhóc con nhà mình ngủ xong Narcissa trở về phòng thì thấy Lucius vẫn đang nghiên cứu chiếc nhẫn.” Anh tìm được gì không? ” cô hỏi, anh thở dài gập sách lại nói với Narcissa, ”Nó giống như nhẫn gia truyền cho con dâu nhưng tại sao hắn lại đưa thứ này cho Eridanus thì anh chưa rõ”

”Ôi! Anh hãy hữa sẽ bảo vệ thẳng bé đi làm ơn, đừng để hắn biết hiện trạng cơ thể của Eridanus…” đang nói dở thì cô ôm lấy bụng, ngồi khuỵnh xuống.

” Đã xảy ra chuyện gì thế Narcissa! ” anh hốt hoảng dìu cô lên giường.” Em nghĩ… muốn… sinh… ” cô nặng nhọc trả lời.

” Ơ nhưng mới có 7 tháng mà!” anh có hơi ngây người.” Đồ ngốc! Khi thai phụ bị kinh hách quá độ sẽ sinh non, anh có đọc sổ tay tử tế không vậy. ”

.

Ngày hôm sau Eridanus tình dậy phát hiện ra mình có thêm một cậu em trai. Nhìn vật thể trong nôi kia làm cậu có hơi nghi ngại, đây có thực là em trai cậu không thế. Nhìn xấu quá…Tuy nhiên chỉ sau một khoảng thời gian em trai đã trở thành một cái bánh bao trắng tinh gọi là Draco Malfoy.

Nhóc Draco lớn lên rất nhanh, không bao lâu đã trở nên trắng trẻo mập mạp đáng yêu, vì vậy cấp bậc yêu thích trong lòng Eridanus lại thêm một người nữa và Lucius lại bị đẩy xuống một bậc nữa. Mỗi ngày sau khi học xong cậu sẽ chạy tới chỗ em trai để trêu chọc nói rồi lại hát cho nhóc nghe những bài cậu được gia sư dạy học. Nhưng quá đáng ở chỗ mỗi lần cậu hát thằng nhóc lại cứ chĩa mông vào mặt cậu không à, giận ghê.

Thế là Eridanus  chạy lon ton tới phòng bố mẹ báo cho Narcissa đang ngồi trên giường ” Mẹ ơi! Em trai hình như hơi ngốc rồi, con hát mà em chả vỗ tay gì cả”

Lucius đang uống trà phụt ra luôn, Narcissa khựng lại nhưng vẫn mỉm cười giải thích cho con mình, em còn bé chưa vỗ tay được..Lịch trình mỗi ngày của Eridanus trôi qua vô cùng thư thái, sáng dậy ăn sáng với bố mẹ xong thì học gia sư rồi buổi trưa ra dạy em trai vẫn đang nằm trong nôi mấy bài hát học được. Rồi buổi chiều có lẽ là sang nhà của những đứa trẻ thuần huyết khác chơi hoặc tham gia tiệc trà chiều của mẹ và các phu nhân khác. Mỗi ngày trôi qua vui vẻ cho tới một ngày nọ …Vào một buổi sáng cha của Eridanus bị một đám người lôi đi, một tuần sau đó mẹ luôn lấy nước mắt để rửa mặt. Ở thời điểm đó Eridanus mới nhận ra cha nhóc quan trọng với nhóc thế nào.

Cuối cùng cha cũng về nhưng bác Bella và chú Reg không về chơi với nhóc nữa.”Cha không bao giờ được rời đi như vậy nữa” Eridanus vừa khóc vừa ôm cha mình, Lucius cũng ôm lấy con đầu lòng cùng với Narcissa đang ôm Draco đang nức nở. Gia đình bốn người bọn họ ôm nhau khóc cả buổi sáng “Cha hứa với Eri, cha sẽ không đi đâu hết không đi đâu hết…”